Anh Nhớ Em - Tuấn Hưng
Chúng ta không thể lựa chọn yêu hay không yêu một người, nhưng chúng ta vốn có thể lựa chọn quyền ở bên hay không ở bên người đó. Có những tình yêu vì xa cách mà vô tình, cũng có những tình yêu vì xa cách mà gắn chặt. Tình yêu mà không được vun đắp cũng như cái cây khô héo rồi chết yểu. Mà yêu xa, sợ nhất là khoảng cách giữa hai bờ đại dương ấy, không biết người kia đang nhớ hay đã quên mình.
Em biết không? Anh đã từng vùi đầu vào công việc, vùi đầu vào những trò chơi cuối tuần, thử gặp vỡ, tìm hiểu nhiều người. Anh đã cố dùng lòng chân thành để đối xử với họ, quan tâm họ, nhưng tất cả đều thất bại. Vì trước mặt anh toàn là hình ảnh của em.
Giữa một chặng đường dài anh đã chọn, anh đã đánh đổi nhiều điều, đánh đổi cả sự thử thách tình yêu của đôi mình để nhận về những điều trong tương lai mà thậm chí anh còn chưa rõ. Anh đánh đổi cả những đêm thâu, cả những lần nhớ em đến quay quắt, cả những cơn mơ trong quá khứ về em rồi giật mình tình dậy, chỉ có mình anh giữa nơi trống rỗng này.
Có những ngày anh bước đi trên đường, giữa đông đúc mà thấy mình lạc lõng và cô đơn đến lạ. Rồi anh nghĩ có thể từ bỏ tất cả, ra mua một vé máy bay trở về, ôm em thật chặt vào lòng rồi không cần biết gì nữa cả. Nhưng anh lại hèn nhát, lại sợ hãi, lại không dám nhìn vào giọt nước mắt của em, lại sợ em đau lòng khi phải xa anh lần nữa.

Tình yêu thì chỉ cần tin tưởng nhau là đủ, nhưng yêu xa lại cần cố gắng gấp hơn nhiều lần. Bởi vì trong những giây phút yếu đuối nhất của chúng ta, rất có thể sẽ có một người nào đó bước đến và đi vào trái tim ta. Những lúc ấy, có thể ta từ chối nhưng cũng có thể vì cô đơn mà ta không còn kháng cự.
Giữa con đường gai góc và thương nhớ, ngày mai vẫn giống như triệu ngày mai của em nhưng chắc chắn hạnh phúc hơn vì anh sẽ trở về. Anh sẽ cố vượt qua hết chông gai, thử thách, muộn phiền để có thể yên lòng mà ở bên em.
Người yêu ơi có biết rằng anh rất nhớ em?
Những yêu thương nồng cháy khi xưa lúc bên nhau
Đừng buồn em yêu nhé, rồi thời gian sẽ qua
Xóa đi bao cảm giác cô đơn lúc xa nhau
Anh nhớ em…
.jpg)
Mỗi ngày anh đều giả vờ như tập quên em hơn một chút, nhưng rõ ràng anh không thể bớt nhớ đến em. Nhớ hình dáng em, nhớ nụ cười trong vắt như nắng thu của em, nhớ những lúc em trêu đùa, nhớ em là “đầu bếp tài ba”, nhớ cả những lần em giận dỗi,… Nỗi nhớ cứ len lén trong anh mỗi ngày, anh không dám chạm vào vì sợ vỡ òa, cô đơn.
Theo Minh Anh (Email: anhlth***@yahoo.com)
Post a Comment